Có gì mới trong những nghiên cứu về môi trường

Rất nhiều trong số chúng tôi muốn tổ chức Autism Speaks tập trung vào nghiên cứu về môi trường. Bạn có thể cho chúng tôi một ví dụ gần đây không?

Câu trả lời đến từ Raymond Palmer, Tiến sĩ, phó giáo sư về y khoa gia đình và cộng đồng tại đại học Texas Health Science Center, San Antonio.

Dự án của chúng tôi kiểm tra những tình trạng tiếp xúc không được bảo vệ với môi trường mà có thể ảnh hưởng đến sự phát triển của chứng tự kỉ. Trong khi những nguyên nhân của tự kỉ vẫn còn chưa được biết, hầu hết các nhà khoa học đồng ý rằng tính dễ bị ảnh hưởng của gen và những nguyên nhân môi trường đều có vai trò của nó trong tự kỉ. Rất nhiều những chất độc khác nhau trong môi trường có thể hoạt động như là những nguyên nhân. Tuy nhiên, chúng tôi biết rằng những cơ thể thay đổi trong khả năng của chúng để khử những chất hóa học này. Đây là một lí do tại sao chỉ một vài trong những người tiếp xúc không được bảo vệ với một chất độc phải chịu đựng sự có hại lâu dài.

Là những nhà khoa học, chúng tôi đối mặt với một thách thức thậm chí còn to lớn hơn trong việc hiểu những tình trạng tiếp xúc không được bảo vệ nào với môi trường tác động đến nguy cơ tự kỉ. Để làm điều đó, chúng tôi cần đo lường tình trạng tiếp xúc không được bảo vệ đối với những chất này trong suốt những giai đoạn then chốt của sự phát triển não bộ – đầu tiên là trong suốt quá trình mang thai và ngay sau khi sinh ra. Đây là điều khó khăn bởi vì một năm hoặc hơn sẽ trôi qua giữa tình trạng tiếp xúc không được bảo vệ và những triệu chứng đầu tiên của chứng tự kỉ.

Trong quá khứ, những nhà nghiên cứu đã tìm câu trả lời bằng cách hỏi những người  mẹ về tình trạng tiếp xúc không được bảo vệ của họ trong suốt thời gian mang thai. Không may, trí nhớ kém có thể làm nên định kiến với những câu trả lời. Rất nhiều lần các bậc cha mẹ đơn giản là không biết về tình trạng tiếp xúc không được bảo vệ của họ đối với các chất gây ô nhiễm và các chất độc hóa học khác. Vì thế rất nhiều các chất hóa học này vẫn còn được giấu kín với chúng tôi.

Một lựa chọn khác là tìm kiếm dấu vết của những chất hóa học này trong máu, tóc hoặc móng. Không may, những mô này tồn tại không lâu. Điều này có nghĩa là chúng hữu dụng chỉ cho việc phát hiện ra tình trạng tiếp xúc không được bảo vệ với chất hóa học trong thời gian gần. Chúng đặc biệt không có ích cho việc rút ra kết luận về tình trạng tiếp xúc không được bảo vệ trong suốt thời gian mang thai trong quá khứ.

Chúng tôi gần đây đang nghiên cứu một phương pháp khác – phân tích răng của những đứa trẻ, còn được biết như là răng “tạm thời”. Điều đó giống như là nhìn qua một hồ sơ khảo cổ. Men của những răng nhất định của một đứa trẻ bắt đầu được hình thành trong suốt sự phát triển trước khi sinh. Suốt quá trình phát triển sớm, men răng hấp thụ những chất hóa học lưu thông qua cơ thể của đứa trẻ. Những chất hóa học còn đọng lại trong những lớp men. Điều này cho chúng tôi một cái nhìn khách quan về những độc tố môi trường nào hiện diện trong suốt sự phát triển của não bộ.

Phòng thí nghiệm của chúng tôi có những phương pháp đi tiên phong cho việc chiết ra một vài loại những chất hóa học tương đối dễ bay hơi từ răng của đứa trẻ mà không phá hủy những hợp chất trong quá trình. Những chất hóa học hữu cơ tương đối dễ bay hơi bao gồm rất nhiều thuốc trừ sâu, những chất làm mềm dẻo, những chất gây ô nhiễm không khí và những loại nhất định của dược phẩm và chất phụ gia. Bằng chứng mới nổi gợi ý rằng những chất này có thể góp phần vào sự phát triển của chứng tự kỉ trong những cá nhân dễ bị ảnh hưởng. 

Tuy nhiên, bởi vì tính chất tự nhiên tương đối dễ bay hơi của chúng, những chất hóa học này có xu hướng bị phá hủy trong quá trình nhận biết và đo lường chúng. Điều đó đã thay đổi gần đây. Những tiến bộ trong công nghệ và những phương pháp kĩ thuật trong phòng thí nghiệm bây giờ đã cho phép chúng tôi đo lường chính xác những chất này mà không phá hủy chúng.

Chúng tôi cũng đã phát hiện ra một sự đa dạng những chất hóa học này trong răng của đứa trẻ. Cuối cùng chúng tôi sẽ quyết định liệu răng của những đứa trẻ với chứng tự kỉ có sự cô cạn lớn hơn so với những đứa trẻ phát triển bình thường. Chúng tôi gần đây đang kết nạp những gia đình để tham gia vào nghiên cứu của chúng tôi qua mạng lưới tương tác tự kỉ.

Tổ chức Autism Speaks đang tài trợ cho nghiên cứu chúng tôi cần để làm cho hợp lí những phương pháp kĩ thuật và những khám phá của chúng tôi. Những phân tích này có thể sau đó sẽ trở nên hữu dụng cho rất nhiều những nghiên cứu trong tương lai. Một trong số những nghiên cứu này sẽ chú ý đến tính có thể bị tổn thương của gen đối với những hợp chất cụ thể chúng tôi đã phát hiện ra trong răng của đứa trẻ.

Rate this post

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *